Ngủ Dưới Tàng Cam

Hoàn thành
0.0
Your Rating
Tác giả
Lượt đọc
47.1K
Một chiều thanh đạm nhưng rực rỡ, dưới hoàng hôn nghiêng ngả lòng người, tôi hôn em. Chính mình ngẩn ngơ ngắm đáy mắt lấp lánh hắt bóng bản thân, đẹp và khoan khoái như mùa hè được giẫm trong làn nước mát. Vòm ngực thanh xuân của em phập phồng hơi thở khiến con tim tôi cũng chợt lạc nhịp. Chưa từng cầu một mối tình cảm động cao xanh, hay cái gọi là "tình chỉ đẹp khi còn dang dở", tôi chỉ biết chuyện mình yêu em là muốn cùng nắm tay em đến cuối đời.Tôi vén mớ tóc mai để lộ khuôn mặt em rạng rỡ như không khí sớm bình minh, mỉm cười cất lời:“Trên cuộc đời có rất nhiều chuyện anh không hiểu, cũng không biết được quá nhiều. Anh chỉ hi vọng những kiến thức đọng lại trong bộ não này vỏn vẹn đủ để yêu em hết kiếp này, sau đó nếu có cơ duyên gặp lại mong rằng em vẫn sẽ chiếu cố ở bên cạnh anh lần nữa.”“Cái này thì không khó.” Em cười, chiếc rằng khểnh duyên dáng khoe ra. “Vậy trong khoảng thời gian đó em sẽ ở bên cạnh sắp xếp một mảnh bình yên, giúp đỡ anh.”An yên giống như một chiều thu nào đấy của nhiều năm sau này, cả hai móm mém tách trà ấm, thủ thỉ cười đôi câu chuyện vu vơ.
xem thêm
0 bình luận
Theo dõi