Đại Thần, Hảo Tụ Hảo Tán - PN2
Túc Phù Tô nằm dài ra bàn, thở dài ngán ngẩm “Chị, em sắp tốt nghiệp rồi”
Túc Mạch Dao đẩy mắt kính, không quan tâm lắm “Nếu em được hạng 200 toàn trường, chị giúp em qua ải 100, đương nhiên là không thu phí”
Túc Phù Tô lập tức như được tiêm máu gà, hừng hực ý chí chiến đấu “Chị, nói được là phải làm được đó”
Chỉ vì một câu nói này, Túc Phù Tô điên cuồng lao đầu vào học tập không ngừng nghỉ.
Người trong bang hội nhiều ngày liên tiếp không thấy được Túc Phù Tô, có chút ngạc nhiên hỏi.
[Bang] Thanh Tâm Quả Dục : Tiểu Tô có việc bận sao chị Dao, em muốn tìm cô ấy mà không thấy bóng dáng đâu.
[Bang] Hera nữ thần : Đã lâu lắm bọn em không cùng nhau săn boss rồi.
[Bang] Mặc Tử Hiên : Đơn hàng 200 viên đan dược trung cấp của tôi…
[Bang] Mục Dao : Con bé sắp tốt nghiệp, đang chuyên tâm học hành.
[Bang] Mục Dao : Còn về đan dược của [Mặc Tử Hiên], lát nữa tôi điều chế cho cậu.
[Bang] Tiểu bảo bối: Hình như tiểu Tô với trưởng lão, bang chủ là cùng tuổi nhỉ? Hai người kia không cần tốt nghiệp sao?
[Bang] Phong Quang Vô Hạn : Thế giới của kẻ có tiền, dân đen chúng ta không hiểu được đâu.
[Bang] Mộ Khinh Hàn: Chúng ta đến tuổi để tốt nghiệp, bang chủ đến tuổi để thừa kế.
Túc Mạch Dao nhìn qua kênh bang một chút, sau đó lại gửi một tin cho Mộ Kinh Vũ.
[Mật] Mục Dao : Cậu học hành đến đâu rồi?
Ba người họ cùng một trường, sự thật này nếu Túc Phù Tô không nói cô cũng không biết.
[Mật] Huyết Vũ: Sư phụ, tôi không có hứng thú với học tập đâu.
[Mật] Mục Dao : Nếu tôi nói, khi cậu có thể tốt nghiệp ngang điểm hoặc hơn điểm Túc Phù Tô, tôi sẽ tỏ tình với cậu thì sao?
[Mật] Huyết Vũ:…
[Mật] Huyết Vũ: Chị nói thật?
[Mật] Mục Dao: Tôi chưa bao giờ lừa cậu…
Mộ Kinh Vũ không nói hai lời, lập tức phát một tin trên kênh bang hội.
[Bang] Huyết Vũ: Từ nay chuyên tâm học tập, mọi người đừng tìm tôi.
Nói xong liền quyết đoán offline!
Mọi người “…”
Chuyện gì vừa xảy ra vậy…
[Bang] Thệ Thủy Niên Giai : Haha! Không ngờ bang chủ cũng có ngày bị vợ quản nghiêm!!!
[Bang] Mục Dao : Tiểu Tô có nói ghét nhất những kẻ học hành không ra gì, phú nhị đại chỉ biết lêu lỏng…
[Bang] Thệ Thủy Niên Giai: Tôi thấy bang chủ làm rất đúng, chúng ta phải học theo!
Nói rồi cũng lặn mất tăm không thấy bóng dáng…
Mọi người “…”
Lật mặt cũng thật nhanh…
Bọn họ đồng loạt nhìn về phía Túc Mạch Dao đang nhìn chằm chằm kho bang, không nhịn được lạnh sống lưng.
…
Túc Phù Tô ôm tấm bằng tốt nghiệp trên tay, hứng trí bừng bừng chạy về phía Đường Nghê.
Hôm nay là lễ tốt nghiệp của bọn họ, sân trường gần như náo loạn, tiếng hò hét xen lẫn tiếng nhạc vui tai, còn có bong bóng cùng pháo hoa chúc mừng bay đầy trời.
Túc Phù Tô trong trường cũng có chút danh tiếng, vào ngày này rất nhiều nam nữ sinh đến tặng hoa cho cô, chỉ đi một vòng mà đã muốn bị hoa đè chết.
Đường Nghê cũng không khác gì, hắn là phú nhị đại, muốn sắc có sắc muốn quyền có quyền, nữ sinh theo đuổi không hề ít, chỉ là những bó hoa kia bị hắn toàn bộ ném vào sọt rác trước khi đến gặp Túc Phù Tô rồi.
Là một người đàn ông, không được để những người phụ nữ khác lầm tưởng cơ hội và không được để người phụ nữ của mình cơ hội hiểu lầm.
Đường Nghê phụ cô ôm một mớ hoa hồng, Túc Phù Tô vội vàng lau mồ hôi trên mặt, biễu môi “Mộ Kinh Vũ đâu rồi, sao không thấy cậu ấy?”
Đường Nghê cười một tiếng “Bị fan hâm mộ vây quanh, không có cơ hội thoát thân”
Nói xong hắn quay đầu hỏi “Chị của em đâu?”
Túc Phù Tô thành thật lắc đầu “Em cũng không biết”
Đường Nghê định nói gì đó, tầm mắt lại dừng lại ở cổng trường, hắn phì cười một tiếng “Anh biết chị em ở đâu rồi”
Âm thanh đặc trưng “brừm brừm” của các dòng xe phiên bản giới hạn vang lên, lấn át toàn bộ âm thanh hỗn loạn trên sân trường. Mọi người đều tập trung nhìn qua, hơn mười loại xe phiên bản giới hạn chở đầy ắp hoa hồng vọt vào, đánh lái vài vòng trên sân trường.
Từ trong chiếc xe trung tâm, một đôi chân dài thẳng tắp bước xuống. Nữ nhân trang điểm sắc sảo hệt như yêu tinh, lại mặc một bộ váy ngắn, trên tay ôm một bó hoa hồng màu lam, khí thế tỏa sáng bức người khiến những người khác không dám lại gần.
Túc Phù Tô che miệng kinh ngạc, kia không phải chị của cô sao?
Túc Mạch Dao ôm bó hồng bước đến chỗ Mộ Kinh Vũ, những nữ sinh khác bị cô nhìn đến tự giác lùi về sau mấy bước, trên mặt toàn là biểu cảm sợ sệt.
Cô thu hồi tầm mắt, nhìn đến Mộ Kinh Vũ trước mặt.
“Chúc mừng cậu tốt nghiệp, còn có, tôi thích cậu, làm bạn trai tôi nhé?”
Túc Phù Tô đạt hạng 175, Đường Nghê cùng Mộ Kinh Vũ thậm chí cao điểm hơn con bé, Túc Mạch Dao đương nhiên phải giữ lời hứa.
Một màn tỏ tình này, đúng là làm người khác kinh diễm!
Mộ Kinh Vũ tự nhiên nhận lấy bó hoa, nhìn thế trận hùng dũng sau lưng cô, không nhịn được cười một tiếng.
“Không nghĩ đến có một ngày, người yêu tiền như mạng lại vì tôi mà chịu đầu tư số vốn lớn như vậy”
Túc Mạch Dao híp mắt, thoải mái hất tóc, kiêu ngạo nói “Không ngại, bởi vì khi thu hoạch đầu tư sẽ lời gấp nhiều lần”
Mộ Kinh Vũ yêu nhất chính là tư thái ngạo kiều này của cô, không nhịn được đưa tay kéo cô một cái, thản nhiên hôn xuống trước mặt bao nhiêu người.
Những nữ sinh bên cạnh ôm lấy trái tim tan vỡ, hóa ra học trưởng đã có người trong lòng, người ta vừa đẹp lại vừa giàu, các cô có gì để so sánh chứ?
Khóc không ra nước mắt…
Mãi về sau, Mộ Kinh Vũ cũng hiểu được toàn bộ hàm ý mà Túc Mạch Dao nói ngày hôm nay.
Đáng thương hắn đường đường là tổng tài, vậy mà một kèo gặp bạn bè cũng phải bẩm báo từ trên xuống dưới một lượt cho bạn gái, không sót một chữ!
Biết làm sao được, toàn bộ tiền đều do cô ấy quản lý.
Đường Nghê khi trước cũng sẽ cười nhạo Mộ Kinh Vũ đôi ba câu, nhưng hiện tại không dám hé răng, bởi vì hắn cũng bị vợ quản nghiêm!!!
Đời trai mười hai bến nước…